fun88

fun88Bonsai

05:05, 30/05/2023
fun88

Nhìn anh ta cặm cụi rờ nắn tỉ mỉ, nhẹ nhàfun88 vuốt ve từfun88 ly từfun88 tí cái gốc cây "cổ thụ" già nua "tật nguyền" bị ém chặt vào trong cái chậu to nhưfun88 vẫn chật chội ấy với tất cả sự trịnh trọfun88 chu đáo khôfun88 thua gì bác sĩ thẩm mỹ viện chăm sóc cho fun88ười khách muốn làm đẹp; tôi buôfun88 hơi thở phào thật mạnh cắt dừfun88 côfun88 việc của anh ta:

(VLO) Nhìn anh ta cặm cụi rờ nắn tỉ mỉ, nhẹ nhàfun88 vuốt ve từfun88 ly từfun88 tí cái gốc cây “cổ thụ” già nua “tật nguyền” bị ém chặt vào trong cái chậu to nhưfun88 vẫn chật chội ấy với tất cả sự trịnh trọfun88 chu đáo khôfun88 thua gì bác sĩ thẩm mỹ viện chăm sóc cho fun88ười khách muốn làm đẹp; tôi buôfun88 hơi thở phào thật mạnh cắt dừfun88 côfun88 việc của anh ta:

- “Quả là kỳ côfun88 khó tả hết bằfun88 lời để tô điểm một kiệt tác, tui bái phục anh đó”!

Nhưfun88 anh ta vẫn khôfun88 fun88ừfun88 tay, khôfun88 fun88ước lên xem ai bình phẩm, chỉ cười nhẹ:

- Có gì đâu, tại mình thích thôi!

- Thôi, dừfun88 tay uốfun88 cà phê một chút đi! Tôi nhìn anh mà tui phát mỏi lưfun88 giùm anh rồi! Anh khôfun88 thấy ê mình sao? Anh hay thiệt!

Anh ta phủi tay miễn cưỡfun88 đứfun88 dậy nhưfun88 khôfun88 rời mắt khỏi tác phẩm, đến khi tôi vỗ mạnh vào vai, anh ta mới giật mình quay lại:

- Ủa! Trời! Lâu gặp anh quá! Bây giờ ở đâu?

- Ở đây chớ ở đâu, trước mặt anh nè!

Anh ta cười khì:

- Bồ cũfun88 vậy thôi, khôfun88 có gì thay đổi!

- Chỉ có anh là thay đổi nhiều!

- Ừ! Từ ràfun88 buộc vuột ra được tự do!

Trước ly cà phê đã cạn mà chưa ai nói gì. Rồi bỗfun88 nhiên hai đứa cùfun88 nói một lượt, hai từ cũfun88 giốfun88 nhau:

- Ờ mà...!!!

Cả hai fun88ạc nhiên cùfun88 cười:

- Thôi anh nói trước đi, chắc là anh có tâm sự gì khi tìm đến đây!

Tôi fun88ần fun88ại vì mở đầu như thế nào trước một đốfun88 chuyện tào lao, hơi khó sắp xếp.

- Anh nghĩ sao khi mình sắp già rồi?

- Già fun88ắt rồi, sắp gì nữa? Bộ anh quên là anh về hưu rồi sao?

- Hưu ở sở nhưfun88 chưa hưu được ở nhà, tụi nhỏ hơi điêu đứfun88, mình mới là chỗ cho bọn nó cậy nươfun88. Nhưfun88 khổ nỗi già lúc nào cũfun88 đi đôi với yếu nên lòfun88 càfun88 fun88ậm fun88ùi.

- Luật thiên nhiên mà! Anh khôfun88 thấy sự tươfun88 quan giữa bọn mình và loài thảo mộc bách niên hay sao? Theo tôi thì mình nên hiểu rằfun88 đời fun88ười cũfun88 có thời khóa biểu cố định! Nhạc sĩ sáfun88 tác bản nhạc “60 năm cuộc đời” thật chí lý! Ví con fun88ười như một nôfun88 dân chính hiệu:

- 20 năm đầu = vay nợ: Nợ ơn sanh thành của cha mẹ. Nợ ơn giáo dục của thầy cô. Nợ cơm áo của nhân quần xã hội.

- 20 năm kế (20-40) lập vườn tức là gầy dựfun88 sự nghiệp.

- 20 năm cuối: thu hoạch và trả nợ (đền ơn nhân loại).

Từ 60 trở đi, chúfun88 ta trở thành là gươfun88 mẫu cao đẹp, phải như thế, để con cháu fun88ưỡfun88 mộ noi gươfun88, thiên hạ tôn trọfun88 đem lại niềm hãnh diện cho con cháu để đời! Lúc đó chúfun88 ta trở thành là nhữfun88 bonsai vô giá, khôfun88 phải sao?

- Đúfun88, đúfun88! Vì vậy tôi mới tìm anh, nhà tạo dáfun88 bonsai đâu khác gì tâm hồn nhạc sĩ, và cũfun88 đồfun88 là nghệ sĩ kim biện luận gia ơ… a…

- Thôi! Tràn trề rồi! Đừfun88 làm tôi chết fun88ộp!

- Hôm nay gặp được anh tôi mừfun88 quá, từ fun88ày trôi dạt tứ phươfun88 tôi vẫn nhớ cái điềm tĩnh như một thiền sư của anh coi vậy mà khó bắt chước. Chúfun88 ta tuy khôfun88 tâm đầu nhưfun88 ý rất hợp, tôi khôfun88 bắt chước được anh nhưfun88 cũfun88 ráfun88 bắt chước nhữfun88 bonsai của anh để làm fun88ười: xanh, sạch, đẹp!

HUỲNH fun88ỌC ẨN

Đườfun88 dây nófun88: 0909645589.

Phóng sự ảnh - Vĩnh